TẢN MẠN MÔI TRƯỜNG
Chưa tròn mùa Thu
20/11/2011|07:49:00
(...) Tôi đi một vòng nhìn những cây đã ngã trong thương tiếc và cũng như thì thầm lời chia tay với chúng. Cái cây trước cửa nhà tôi, mất vài nhánh lớn, ánh nắng xuyên qua những tán lá thưa. Đứng dưới gốc cây - tôi và cây - hình như có cùng cảm nhận một niềm ấm áp, không phải từ tia nắng ban mai - mà chính là do lòng chia sẻ lẫn nhau.
Dưới màn sương đêm
18/11/2011|06:39:00
Phố đã vào khuya. Dòng người qua lại cũng thưa dần. Ánh đèn đường chấp chới, nhạt nhòa đi. Màn sương khoác lên những con đường, những hàng cây, những ngôi nhà tấm áo mờ mờ ngày càng dày. Cái cảm giác lạnh run run, tê tê cũng thấm dần qua lớp quần áo, qua từng thớ thịt. Rồi trong cái cảm giác không gian không còn giới hạn, chỉ có một màu trắng bàng bạc, tôi lòng vòng đạp xe đi trong đêm khuya tràn ngập sương đêm.
Trăng quê
17/11/2011|09:28:00
(...) Ánh trăng dịu dàng, trong trẻo và hào phóng. Gió cứ leo lẻo thổi, thi thoảng đem một chút mây trắng mỏng như chiếc khăn voan nhè nhẹ, điệu đàng che nửa khuôn trăng làm cho trăng thêm huyền ảo. Trăng làm cho cánh đồng mênh mông hơn. Trà lúa sớm bắt đầu trỗ bông. Những bông lúa màu cốm, vươn thẳng, uống ánh trăng no nê như trẻ thơ bú sữa mẹ và tựa vào nhau. Những bông lúa non - danh ca của đồng quê - đang hát bài ca về sự no ấm của mùa vàng...
Tản mạn Cây di sản
16/11/2011|06:45:00
Cây xanh trầm mặc nghĩ suy/Những gì sâu đậm những gì thiết tha/Trời cao đất thẳm sinh ra/Cây mang hình bóng ông cha hiện về