TẢN MẠN MÔI TRƯỜNG
Mùa xuân chín
25/01/2012|09:21:00
Bài thơ như 4 khổ riêng biệt “lắp ghép” với nhau đã vẽ lên một Mùa xuân chín nơi miền Trung gió và cát. Đây có thể coi là thi phẩm xuất sắc nhất của Thi sĩ đồng trinh Hàn Mặc Tử.
Xuân nhớ Hà Nội
25/01/2012|08:50:00
Mai tôi sẽ về thăm Hà Nội / Cùng em sánh bước giữa chợ quê / Đi lại con đường xuân rợp lá / Chiều buông rủ bóng phủ Tây hồ.
Nhớ, mùi Tết xưa
24/01/2012|11:24:00
Hà Nội - Tết nay đã khác lắm. No đủ nên người ta chuyển từ "ăn Tết" sang "chơi Tết". Đã xa rồi một thời Tết đến chỉ mong có bữa cố tươm tất, "Thịt mỡ dưa hành câu đối đỏ". Có phải vì nhu cầu vật chất, ăn uống đã dư thừa, người Hà Nội lại quay quắt nhớ mùi vị Tết xưa?
Nghe tiếng đất trời gọi Xuân
24/01/2012|09:04:00
Tôi nằm trên cánh đồng làng/ Âm vang sóng lúa, âm vang tiếng đời./ Nghe mùa cây trái sinh sôi/ Tiếng cỏ mọc, tiếng bật chồi của cây?...
Giao mùa
23/01/2012|11:28:00
Cuộc đời ta đã qua bao thời khắc giao mùa, như một thân cây ta khắc lòng mình vào từng vân gỗ. Thế mà mỗi lần Tết đến vẫn hân hoan. Ta đón về mảnh sân nhà những sắc màu rực rỡ, những sắc màu không chỉ sống sót qua giá rét mùa Đông mà còn chính là kết tinh của những ngày khắc nghiệt nhất. Đã đủ tháng năm cho một thân cây trở thành đại thụ để không chỉ đợi mùa Xuân đâm lộc nảy chồi mà đã lắng nghe thấy tiếng giao mùa trong từng hơi gió. Cái sắc trời xanh non mơ hồ cảm thấy trong chiều tàn Đông kia, phải chăng là tiếng gọi để ta lội rét mà đi đón mùa Xuân?