TẢN MẠN MÔI TRƯỜNG
Và cây và gió và người
31/12/2012|08:46:00
Ba cây một thế chân kiềng/Cây cho Phúc trọng chức quyền cao sang/Cây cho đắc Lộc dư tràn/Cây cho trường Thọ siêu phàm dẻo dai
Hoa Cúc và phận người
23/12/2012|05:19:00
Thương lắm những bông Cúc xác xơ, tả tơi giữa một chiều mùa Đông nhiều mưa gió. Nghĩ về phận người để thấy rằng mỗi chúng ta cũng giống như những bông Cúc bé nhỏ kia. Có ai mà không phải trải qua gió sương, gian khó để lớn lên?!
Cộng đồng
21/12/2012|08:03:00
Cộng đồng ơi em là ai/Mà anh tìm mãi gọi hoài hỡi em/Gọi em lúc mặt trời lên
Cả khi chiều xuống bóng đêm đan dầy/Gọi em giữa những hàng cây/Giữa Ngày tận thế trời mây mịt mùng/Gọi em ở giữa cánh đồng/Giữa mênh mông biển cũng không thấy người
Hồi ức tuổi thơ
20/12/2012|05:05:00
Những ngày này, dù ngồi trong phòng kín vẫn có thể cảm nhận được từng đợt gió mùa đuổi bắt ngoài kia. Gió lao xao trên mái tôn, gió giật liên hồi trên ngọn cây cổ thụ gần khu trọ, từng cơn gió rít lên qua khung cửa sổ, cửa chính…Lại thấy thèm quá không gian của làng quê, nơi lũ trẻ trâu chúng tôi thường nhóm bếp lửa giữa những cánh đồng còn trơ gốc mạ để xua đi cái lạnh.
Đón Ngày tận thế
18/12/2012|07:42:00
Quán hôm nay thật đông/Ly cà phê nguội lạnh/Khách vừa ngóng vừa trông/
Lại như phòng chỗ tránh