Trông cây im lặng không đành/Ai ơi hãy trả màu xanh cho hè/Mọi người ơi hãy lắng nghe/Nỉ non trong nắng tiếng ve khóc thầm
LÊ CÔNG LƯƠNG,
Liên hiệp các Hội KH&KT Viêt Nam
Trường em rợp mát bóng cây
Bạch đàn toả bóng xoan đầy mùi hương
Hàng xà cừ đẹp dễ thương
Lớn lên cùng với mái trường thân yêu
Phong ba bão táp đã nhiều
Hàng cây vẫn đứng sớm chiều toả che
Mỗi năm đến độ hè về
Trường em vang vọng tiếng ve hát mừng
Trước sân rộn rã tưng bừng
Học sinh đùa nghịch dưới từng bóng cây
Thế mà sang đến năm này
Cây trơ.cành trụi tháng ngày triền miên
Củi cành không phải mất tiền
Người chặt kẻ đốn lộc tiên ấy mà
Bây giờ đã đến tháng ba
Hè ơi chậm đến kẻo mà nắng em
Có còn đâu nữa bóng im
Ve về trường cũ lại tìm cảnh tiên
Tưởng rằng hết bão cây yên
Ai ngờ gió lặng tự nhiên gãy cành
Trông cây im lặng không đành
Ai ơi hãy trả màu xanh cho hè
Mọi người ơi hãy lắng nghe
Nỉ non trong nắng tiếng ve khóc thầm./.
NẾU CÓ THỂ
Nếu có thể thêm một lần trở lại
Bên cầu Kênh ngóng đợi bóng em về
Nếu có thể thêm một lần trở lại
Trước cổng trường đầu ướt nhẹ mưa xuân
Bên dòng sông ta chầm chậm bước chân
Em tiễn anh về, anh đưa em trở lại
Một quãng ngắn cũng trở thành xa ngái
Nụ hôn đầu đời một nửa vẫn trinh nguyên
Mười mấy năm chẳng chút bình yên
Anh đã qua bao miền vẫn mong ngày gặp lại
Đang ở đâu hỡi người em gái
Thiếu một người trái đất hóa hoang vu
Đáng yêu sao là tiếng chim gù
Gợi lại cho ta một thời tuổi trẻ
Nếu có thể em hãy về quê mẹ
Thăm lại con đường in dấu cũ người xưa.