Chắc bà cũng đồng ý rằng, tôi không phải phó của bà và bà cũng chẳng phải trợ lý của tôi. Về nguyên tắc, cả hai chức vụ mẹ vợ và mẹ chồng đều cao quý, và đều có uy quyền, đáng sợ như nhau. Nhưng xin bà thứ lỗi, tôi tự cho phép mình xếp trên bà một chút. Ví dụ như bà là đại úy thì tôi là thiếu tá, hoặc bà là tổng giám đốc, tôi là chủ tịch hội đồng quản trị.
Vì sao thế? Vì theo thống kê đáng tin cậy, trong văn học, trong sân khấu, trong điện ảnh và hơn hết, trong cuộc sống gia đình, người ta thường nhắc tới mẹ vợ nhiều hơn, đã vậy lại nhắc tới một cách kính trọng và sợ hãi hơn. Tôi không thể, hoặc không muốn giải thích điều này, chỉ nhắc bà rằng, đó là sự thực.
Một cách cụ thể, tôi thấy rõ mình phải quan tâm hơn bà tới hai đứa trẻ (chắc bà cũng đồng ý rằng dù có cưới bao nhiêu lần và dù có lớn ra sao, dưới mắt ta, cô dâu, chú rể vẫn như hai đứa trẻ). Đặc biệt, sự quan tâm nên dành cho chàng trai nhiều hơn, kỹ càng hơn.
![](http://tintuconline.vietnamnet.vn/Library/images/9/2009/07/ngay18/thu.jpg) |
Ảnh: Nguyễn Tài |
Tại sao? Tại tôi có thể khẳng định một cách tự hào rằng con gái tôi đã được giáo dục hoàn hảo. Ngoài sắc đẹp lộng lẫy cùng với trí thông minh, xin phép nhắc bà rằng hai thứ ấy chả phải lúc nào cũng luôn đi với nhau, được thừa hưởng từ cha mẹ, mà phần lớn từ mẹ. Con gái tôi còn có những ưu điểm mà nó đã tự giáo dục được, như sự khéo léo, dịu dàng, tính cần cù chịu khó.
Nói tóm lại, con gái tôi rất hoàn hảo. Đấy là một thực tế toàn thế giới này đã công nhận. Thế giới, chắc bà đã biết, bao nhiêu năm nay tranh cãi với nhau về toàn cầu hóa, về I-rắc và I-ran, về Nam và Bắc Triều Tiên... nhưng về con gái tôi thì thế giới đều nhất trí đấy là một cô dâu toàn diện.
Vậy rõ ràng bà rất may mắn. Cũng như chú rể đã rất may mắn. Cả nhà đã vinh dự rước về một nàng dâu hoàn thiện đến từng sợi tóc, có dòng dõi tử tế, được cha mẹ (nhất là mẹ) bảo ban cẩn thận, và sẽ tiếp tục bảo ban không ngừng.
Thưa bà,
Mục đích tôi viết thư này để làm gì? Rất đơn giản, và rất xây dựng bà ạ. Tôi chỉ muốn nhắc bà một cách tế nhị nhất và nhẹ nhàng nhất, rằng bà hãy tỏ ra là một bà mẹ chồng xứng đáng. Bà nên rất cẩn thận trong đối xử, trong phát ngôn và trong muôn ngàn thứ khác với con gái tôi. Bà nên hiểu sâu sắc rằng con trai mình đã gặp may, và bản thân mình cũng vậy.
Tôi hy vọng bà hiểu mình không dại gì, và không có quyền tỏ ra cay nghiệt. Bà hãy khen ngợi những món ăn mà con dâu nấu, vui sướng vì những việc con dâu làm, và vinh dự được nghe những gì con dâu nói. Bà hãy tận hưởng hạnh phúc có nàng dâu hoàn hảo của mình, và dành phần lớn thì giờ cho việc giáo dục tiếp tục đứa con trai.
Bởi vì con trai bà đã quá may mắn. Nó đã có được một người vợ, chưa kể có luôn mẹ vợ, là hai phụ nữ cao cấp trong xã hội. Mặc dù nó còn vài khuyết điểm, nhưng do tôn trọng con gái, tôi đành chấp nhận, con trai bà đã vượt lên cao trong đám cưới này, nhờ thừa hưởng được nhiều đức tính của vợ. Việc của nó, và nhân thể của bà, từ nay chỉ là tỏ ra ngoan ngoãn và nhã nhặn.
Đây là lá thư đầu tiên tôi viết cho bà, và tôi có viết nữa hay không hoàn toàn tùy ở cách cư xử của gia đình ta đối với cô dâu. Tôi mong chúng mình đoàn kết, hiểu biết và nhất trí trong việc hướng dẫn bọn trẻ xây dựng tương lai. Chúc bà khỏe và nhiều hạnh phúc.
Người bạn và người đang nói thay bà mẹ vợ.
Theo Lê Thị Liên Hoan
![](http://tintuconline.vietnamnet.vn/Library/ttolimg/logobao/PhuNuTPHCM.gif)