Bà kính mến.
Bà tin con gái bà, tức tin dâu tôi, là một cô thiếu nữ toàn diện, và việc lấy được nó làm vợ là diễm phúc lớn cho mọi chàng trai. Mọi chàng trai, trừ con trai của tôi!
Vì dù có khiêm tốn tới đâu, tôi cũng buộc phải nhắc bà rằng, con trai tôi có quá nhiều phẩm chất nổi bật. Nó thừa hưởng của gia đình, đặc biệt là của mẹ nó, tính khiêm tốn, trí thông minh trác tuyệt, sự cần cù vô hạn, khả năng hài hước và khả năng giao tiếp vô bờ. Nó còn giống mẹ ở vẻ đẹp, ở chiều cao, độ dài và thẳng của cặp chân, độ trắng và lấp lánh của hàm răng. Độ đen và mượt của tóc.
Nói tóm lại, con trai tôi, hệt như tôi, là một người vô cùng sáng giá, nếu như mẹ nó xứng đáng với bất kỳ ông vua nào thì nó đương nhiên cũng xứng đáng với bất kỳ công chúa nào.
 |
Ảnh: Nguyễn Tài |
Tôi chả biết con gái bà có phải là công chúa hay không. Nhưng việc con trai tôi là hoàng tử thì điều đó không thể chối cãi, nếu không nói rằng, bất cứ ai chối cãi đều đáng bị tiêu diệt.
Một chàng hoàng tử như vậy, rõ ràng là vinh dự cho bất cứ gia đình nào. Một chàng hoàng tử như vậy, chỉ cần được phục vụ thôi, cũng đã là hạnh phúc.
Và không giấu gì bà, tôi đã hạnh phúc. Bao nhiêu năm nay, tôi hàng ngày nấu cơm cho hoàng tử, giặt đồ cho hoàng tử, bưng cà phê và gấp chăn màn cho hoàng tử. Tôi vừa làm vừa hát, vừa làm vừa cảm thấy một niềm vui bất tận dâng lên trong lòng, và tôi không cho phép ai có cảm giác khác.
Nếu bà và con gái bà định thay đổi lịch sử, nghĩa là định cưới con trai tôi về, sau đó khoác lên đầu thằng bé tội nghiệp ấy vô số những công việc tầm thường, những nghĩa vụ vớ vẩn, những sự lao động nhỏ nhen kiểu như: nấu cơm, lau chùi bàn ghế hay đánh bóng xoong nồi thì tôi xin tuyên bố tôi hoàn toàn không chịu trách nhiệm, tôi hoàn toàn bác bỏ những công việc sai trái ấy và bà phải chịu mọi hậu quả nếu bà là kẻ chủ mưu.
Thưa bà,
Chúng ta đều đã già (mặc dù bà già hơn tôi nhiều). Chúng ta chả mong mỏi gì nữa. Hạnh phúc của chúng ta là được thấy con cháu mình hạnh phúc. Cho nên xin hãy để con trai tôi tự do. Nó, cũng y như mẹ nó, luôn biết mình cần phải cư xử thế nào, và luôn hiểu mình đáng kính trọng ra sao.
Con trai tôi, cũng giống như tôi, hoàn toàn có khả năng tự lập. Sở dĩ nó lập gia đình vì nó có một trái tim bao la, một tình cảm nhân hậu mà bất cứ cô gái nào phát hiện được cũng không thể bỏ qua. Tất cả những gì con trai tôi có, luôn luôn sẽ có nhiều hơn, nếu nó muốn.
Tôi mong vợ nó (tức con gái bà) và mẹ vợ nó (tức bà) có cái nhìn đúng đắn, công bằng và khiêm nhường về địa vị của mình. Hãy tận hưởng những gì mà con rể mang lại một cách chân thành và ít soi mói nhất!
Chào bà.
Theo Lê Thị Liên Hoan
