TẢN MẠN MÔI TRƯỜNG
Tháng Mười
Thứ Tư, 08/10/2014 | 02:03:00 PM
Tháng Chín chuyển giao, phố vẫn còn thơm mùi cốm mới. Hương ổi cơm sót lại thoang thoảng trong tiết trời se lạnh. Dãy liễu hai bên hồ đìu hiu, buông rũ gợi nhớ xa xăm. Nắng vàng nhảy nhót tinh nghịch trên từng phiến lá xanh mượt. Dấu chân tháng Chín nghiêng mình trên cỏ, trong veo giọt sương tinh khiết ban mai.
Chào tháng Mười. Tháng của những nụ cười học trò hồn nhiên. Với nắng sân trường, sắc trắng áo dài tinh khôi thướt tha.
Chào tháng Mười. Chào mùa gặt miền Trung dưới nắng vàng hươm, thảm lúa nặng trĩu uốn câu. Tháng Mười bên bát chè xanh, dưới gốc đa làng rộn ràng tiếng nói cười của người nông dân được mùa.
Chào tháng Mười. Tạm biệt yêu thương tháng chín. Thôi không còn những cơn mưa dầm dề ẩm ướt đến khó chịu. Mưa thu thong dong, đến rồi đi uyển chuyển như thiếu nữ mười sáu. Ngồi bên song cửa, ta mơ màng với hương bưởi cuối mùa dìu dịu. Rồi hét lên, sướng bẫng, khi bắt gặp nồi nước hương sả, hương nhu mẹ nấu thơm lừng. Một chiều trong gió ai thấy mái tóc ta thơm?!
Ta yêu tháng Mười. Yêu những cánh sen bên hồ yên ả tỏa hương. Yêu chú ếch con ngơ ngác giương đôi mắt trìu mến nhìn trời. Yêu cả triền đê quê quanh co uốn lượn. Chân trần thôi, ta chạy giữa thiên đường với cỏ nội thoảng thơm. Bên ta sáo diều ngân lên từng khúc nhạc du dương…
Ta yêu tháng Mười. Yêu con phố huyện nhộn nhịp những cuộn len xanh đỏ. Thời học trò mơ mộng, cả lũ bạn kéo nhau lên phố, về trong tay ngập ngụa những sắc màu. Tuổi học trò với tình yêu đầu đời vô tư và trong sáng. Từng mũi đan chăm chút ta gửi trọn chút tình yêu vào người mến thương. Năm tháng sao quá đỗi ngọt ngào. Tháng Mười bỗng nhiên thấy nhớ, gợi sâu thăm thẳm lòng người khi một ai đó đi xa. Ngày tiễn bạn lên tàu, cỏ may chênh chao nỗi nhớ…
Tháng Mười, khu vườn bà đã thắp sáng những chiếc đèn xanh, đỏ. Ta lưu giữ trong ký ức những trái thị cổ tích. Cả tuổi thơ ta lớn lên bên hương thị bồi hồi, bên lời kể của bà quyện hương trầu nồng ấm. Ký ức bé con năm xưa nằm gọn lỏn trong túi đựng thị!
Tháng Mười chở bình yên, thôi không còn nắng cháy oằn vai mẹ gánh. Thôi không còn tấm áo ướt sũng của cha đẩy xe. Tháng Mười xua tan đi mệt nhọc, ưu phiền. Tháng Mười đánh thức dậy rung động của lòng người, của những tâm hồn đang bắt nhịp đồng điệu với đất trời, hoa cỏ, những trái tim tuổi thanh xuân thánh thiện.
Cao Văn Quyền (vanhoadoisong)
Lượt xem: 2143
Các tin khác
Thơ Xuân quên (24/01/2025 06:41:PM)
Cảm thông (19/01/2025 07:03:PM)
Gala cuối năm (11/01/2025 10:43:PM)
TẤM LÒNG (07/01/2025 10:42:AM)
Mừng Lo (06/01/2025 10:01:AM)
Thành phố xanh (03/01/2025 10:06:AM)
Cây Trâm mốc (22/12/2024 11:54:PM)
Môi trường (20/12/2024 08:45:PM)
Bẩy tư (11/12/2024 10:11:AM)