Nguyễn Ngọc Sinh - VACNE
Xem kìa Tây Bắc mùa thu
Núi cao vực thẳm mây mù vấn vương
Cùng về Tây Bắc thân thương
Để nghe tiếng gọi quê hương đại ngàn
Phố phường giờ đã khang trang
Đường đi lối lại xênh xang lạ thường
Khen cho con mắt tinh tường
Nâng vùng đất đậm cương trường vượt lên
Nụ cười cô gái dịu êm
Là Dao Mông Thái hay em Tày Nùng
Đung đưa váy đỏ giữa rừng
Khăn piêu thêu sợi chỉ hồng làm duyên
Xưa là Nghĩa Lộ Điện Biên
Tiếp nay Tạ Bú Vạn Yên Hòa Bình
Nậm Na Hát Lót Pà Phìn
Hoàng Liên Mường Áng Pha Đin Suối Giàng
Đất thiêng chiu chắt bạc vàng
Đàn bò cho sữa giàu sang cho người
Từ đây dòng điện sáng ngời
Từ đây lũ dữ hết thời từ nay
Xanh rừng xanh đất xanh mây
Xanh màu hy vọng xanh cây ân tình
Bậc thang ruộng sáng lung linh
Ánh lên màu sắc bản mình mênh mang
Em ơi dù lắm phũ phàng
Cháy rừng lở đất kinh hoàng còn nguyên
Khèn vui xòe cũng chẳng duyên
Ngập ngừng sáo gọi con thuyền ngược xuôi
Thu về càng nhớ khôn nguôi
Xuân qua hè đến đứng ngồi nào yên
Lại lên Tây Bắc một miền
Hoàng hôn nhuộm đỏ nỗi niềm lòng anh
Tây Bắc 14-17/8/2011