Một mai ngơ ngác buồn
em tính về bến Mẹ
chân đếm đến vực Bầu
bụng nhớ sang người chị
Người chị áo chúc bâu
tóc dài, nắng gió nhạt
phấn mía vương chợ Bầu
ngõ cúc, bàn chân đất
Người chị nói thành hát
mắt quệt sang kiếp nào
mái gianh, nền đất thịt
chum nước mưa thân cau
Người chị bây giờ đâu?
em tìm. Không thấy dấu!
Người chị giờ ra sao?
em hỏi. Không ai bảo!
(VNQĐ)