Dr. Cà xáy VACNE
Tháng năm nắng lửa sông Gianh
Chang chang cồn cát Quảng Bình quê ta
Bờ lau thoáng một chái nhà
Tôi vô gặp một bọ (1) già ban trưa
Gió Lào mà chẳng có mưa
Vồng khoai bọ xới củ vừa xon xon
Bọ rằng ăn nữa đi con
Khoai lang quê cát đã ngon lại nhiều
Cô em nhoẻn miệng cười yêu
Phì phèo điếu bọ (2) lăn đều trên môi
Nước chè xanh đậm bốc hơi
Quện trong tâm trí của tôi năm nào
Hàng dương quậy gió xôn xao
Đất cằn người chẳng bạc màu người ơi
Gió Lào đời vẫn non tươi
Trái tim như ngọc sáng ngời sông Gianh
Chú thích
(1) Người Quảng Bình gọi bố là bọ
(2) Người Quảng Bình cuốn điếu thuốc nguyên lá thành dạng sâu kèn, khi hút không vẩy tàn mà lăn điếu thuốc trên môi cho tàn thuốc tự rơi, thuốc lá Quảng Bình rất nặng, được gọi là “thuốc của bọ”