TẢN MẠN MÔI TRƯỜNG
Ngày không cây
Thứ Tư, 25/05/2011 | 06:36:00 AM
Ống kính máy quay cho thấy quang cảnh của một trái đất ngày sa mạc hóa. Gió thốc từng hồi. Một gã hươu đi lẻ phi nhanh đến một cái cây to trơ trọi. Cặp môi vều của gã hươu hối hả, cái lưỡi thoăn thoắt tóm lấy thức ăn. Gã biết khoảnh khắc này phải tính bằng giây, không phải sẽ có những con hươu khác đến tranh giành. Trong tình cảnh hấp hối này, cây cũng không cam chịu, cây cũng có bản năng sinh tồn mà loài hươu biết rõ. Chỉ có loài người là không biết hoặc không muốn biết mà thôi.
Dạ Ngân
Cây thật là hiền. Cây hiền như thể vô tri. Ấy là loài người tưởng vậy. Hiền mới cho đời nhiều thứ đến thế, gỗ và cành, hoa và lá, trái và mùi hương, thậm chí rể và nhựa nữa. Nhưng hiền đâu phải không có nỗi niềm. Con người luôn tự xưng là chúa tể muôn loài nhưng mấy ai biết nghe cây và hiểu cây, họ chỉ cần cây để tận dụng và tô điểm. Bản năng sinh tồn ở cây thì loài người càng mù tịt. Như cuộc chiến đấu giữa cái cây vô danh và gã hươu đói khát trên sa mạc vừa được phát họa ở trên. Vì sao hươu phải hối hả với cái dạ dày của gã, là vì trong chớp mắt, lũ lá sẽ đánh động và toàn bộ lá của cây sẽ tiết ra độc tố để tự vệ. Lá cây sẽ rùng rùng thông tin cho nhau và đồng loạt chuyển màu. Cứ thế, cây và hươu cùng giành giật để tồn tại, mỗi ngày hươu mỗi khôn ranh hơn và cây cũng cao tay hơn. Cuộc chiến trường kỳ, không có hồi kết, trừ phi trái đất chìm vào thời kỳ tăm tối đang được báo trước.
Trong bốn thứ làm nên sự sống của trái đất, không nghe Thượng đế nói đến cây cối. Nhưng hãy thử hình dung không có cây, kể cả tảo cũng không thì muôn loài sẽ ra sao. Không thể nào liệt kê hết ân nghĩa của cây đối với mỗi con người. Lúc nào thì đứa bé con ngơ ngác nhìn ra sự kỳ diệu của một chiếc lá, một bông hoa và một cái cây? Tùy, tùy vào điều kiện sống của đứa bé ấy nhưng chắc chắn màu xanh của cây chỉ được xếp hàng sau ánh sáng và gương mặt của người mẹ mà thôi. Rồi cây là một trong những thế giới để đứa bé lớn lên và khám phá. Cây chở che, cây tình tự, cây an ủi, cây bấu víu và cuối cùng, cây đồng hành trong cuộc viễn du không có ngày trở lại. Ngày thường con người thấy cây thật bình thường nhưng đang trưa mà đi vào dưới bóng một cái cây thì sẽ thế nào? Và dĩ nhiên, khi đang giữa sa mạc mà gặp một dáng cây từ xa thì cây lúc ấy không còn là cây nữa. Lúc ấy cây là Chúa, cây có thể tái sinh một cuộc đời. Ở đất nước nhiệt đới và nhiều sông ngòi này mà nói chuyện sa mạc hóa thì người ta vẫn ngạc nhiên sao đem chuyện Châu Phi ra đánh động làm gì. Nhưng chắc chắn sẽ có ngày đó, ngày rừng không cây, đất không còn nước ngọt và biển cả trị vì hết thảy.
Hàng ngày đập vào mắt chúng ta những phòng khách, những hội trường thi đua cầu kỳ và bề thế. Ở nhiều tỉnh, các ông quan ngồi lút trong những chiếc ghế có ngai có ngù chạm khảm (bên cạnh hai chiếc ngà voi lớn tướng). Và những ngôi nhà gỗ, những cánh cửa lim, những sập gụ, những bộ salon siêu cỡ… Thói xấu ấy nhiễm vào dân chúng hay vì dân chúng cũng bất cần giữ gìn? Thế là cái chết của rừng đang được báo trước, thế là đồi núi trọc và lũ lụt mỗi năm mỗi hung tợn hơn. Không thể nào ca ngợi nổi những cái hội trường kệch cỡm còn hơn thời vua chúa ngày xưa. Có thể oách với khách vô cảm hoặc oách với dân đen nhưng với những người cả nghĩ thì đó là những bằng chứng hiển nhiên cho sự hãnh hỗ của con người đối với thiên nhiên.
Rừng vàng biển bạc, sách giáo khoa nếu vẫn dạy như vậy thì quá lỗi thời. Ngày trái đất bị sa mạc hóa đâu còn xa nữa, con người lúc ấy có quay sang hỏi nhau vì sao nên nỗi cũng không kịp nữa rồi. Đất, nước, không khí và ánh sáng làm ra chúng ta và cây cối nhưng chúng ta là bá chủ. Xin mỗi người hãy cẩn trong
(Thanngan.tk)
Lượt xem: 1749
Các tin khác
Cây Di sản ở Lào Cai (05/02/2025 12:40:PM)
Tứ phương chuyện (02/02/2025 11:16:PM)
Tết là (31/01/2025 09:54:AM)
Xuân ấm (31/01/2025 08:32:AM)
Mùa yêu thương (30/01/2025 02:54:PM)
Tết (30/01/2025 11:10:AM)
Ôi PARI (28/01/2025 03:13:PM)
Thơ Xuân quên (24/01/2025 06:41:PM)
Cảm thông (19/01/2025 07:03:PM)