Phó Hội Viên – VACNE
Hai vị trong quán môi trường
Nâng lên hạ xuống dễ thường cả trăm
Ông già lẳng lặng trầm ngâm
Nhìn anh bạn trẻ ra phần bề trên
Cả đời tôi vác búa tìm
Chân trời góc biển đều in dấu rồi
Bỗng dưng một sáng đẹp trời
Xanh rờn họ phán nghèo thôi có gì
Nhiều loại nhưng toàn li ti
Mỏ khai sắp hết còn chi nữa hầy
Loại nhiều thiên hạ cũng đầy
Ai mua thứ hiếm mà bầy mà trưng
Công lao cả vạn anh hùng
Giáo sư tiến sỹ lẫy lừng phải tin
Không tin đột tử chết liền
Trời cứu chẳng nổi thần tiên cũng đành
Anh trẻ tái mặt liếc nhanh
Nhìn làn khói tỏa mong manh chạnh lòng
Chắc gì họ đúng hả ông
Cái trò đánh giá thẳng cong vô cùng
Hay là họ sợ viển vông
Tưởng mình lắm ruộng nhiều sông thừa ngòi
Rừng vàng biển bạc đời đời
Đồng bằng mầu mỡ con người quá chăm
Không làm vẫn cứ dư ăn
Yến sào vây mập cao trăn đầy đường
Thế thì mới phải khẩn trương
Nhắc cho trên dưới xã phường cùng lo
Ông già lườm anh trai lơ
Trẻ mà đã biết vét vơ ối tiền
Họ là họ sợ lời nguyền
Lắm tài nguyên sẽ chẳng yên chẳng lành
Thử nhìn các nước xung quanh
Úc Phi Mỹ Á tanh bành vì đâu
Ai dấu khổ ai khoe giàu
Gạo liều tiền bạo là câu học rồi
Dù cho tâm phục ông ơi
Cũng xin chép lại trình nơi Quán mình
Cầu mong có vị nhiệt tình
Lời vàng ý ngọc phân minh giãi bày
* Ghi tại Quán Cà phê Môi trường những ngày cuối tháng 8/2011