Trong tim tôi luôn có một dòng sông
Dòng sông tuổi thơ, dòng sông quê mẹ
Nước đỏ ngầu, mà nặng tình đến thế
Sắc môi hồng, ta càng dễ yêu thương
Trân quý sông Thao - dòng máu quê hương
Cho mía, ngô, khoai, bí, bầu, rau, củi
Cho những mùa vui thơm mùi cơm mới
Se duyên quê sâu nặng với đường bừa
Tôi lại trở về với bến sông xưa
Tìm lại tuổi thơ trên bờ sông ấy
Có những trưa hè cầm que, cầm gậy
Nắng cháy lưng, đi săn lũ chuồn chuồn.
Khi lớn khôn, tôi xa dòng sông mẹ
Bến vẫn dõi theo, lũ trẻ dại khờ
Thi ngụp lặn, để mắt mờ bốc khói
Đỏ quạch phù sa, quanh miệng vẫn cười
Về bến nước của dòng sông thơ ấu
Mái trường xưa, bao bè bạn đâu rồi?
Chỉ còn lại, những dấu chân xưa cũ
Tiếng thì thầm, trong dòng nước êm trôi
Đã về đâu, cánh chim trời lưu lạc?
Muôn nẻo đường, đau đáu nhớ sông quê.
Con đê nhỏ, vẫn ôm dòng sông đỏ
Nơi mẹ yêu, dang tay đón con về ./.
|