Quốc Vương (Bình Định)
Một chút se lạnh, một chút hương hoa quyện trong gió, và ánh đèn lung linh như trăm ngọn nến thắp trong khoảnh khắc thiêng liêng giữa năm mới và năm cũ, giữa cái đã qua và cái sẽ đến. Lòng chợt lắng nghe một tiếng gọi, khe khẽ nhưng xôn xao, chan hòa muôn nhịp đập con tim.
Bao nhiêu người trên phố đêm nay, hẳn có bấy nhiêu tiếng gọi. Dẫu ngược xuôi, vất vả cả năm, cũng cần một tiếng gọi về, đoàn tụ, sum vầy bên mái ấm gia đình. Cùng quây quần bên nồi bánh chưng, cùng thắp lên những ngọn lửa niềm vui, cùng trao nhau những câu chúc cho mùa xuân tràn đầy hy vọng.
Nhất là với những người tha hương, giao thừa là khoảnh khắc của nhớ mong khắc khoải. Chuông đồng hồ như đếm nhịp tâm hồn, ai xa quê mà không đau đáu một nỗi niềm, nhất là khi tết đến xuân về. Khao khát được đặt chân trên con đường quê, được ngắm hoa mai hoa cúc nhà mình nở, được ngắm nắng bên hiên nhà cùng anh chị em ngày đầu năm mới.
Có tiếng gọi của thiên nhiên cho lá thêm xanh, cho hoa thêm thắm. Thiên nhiên vĩnh hằng, vô lượng thấm đẫm giữa đêm xuân. Đấy là thời khắc chan hòa của sự sống, khi đất và trời hòa làm một, trong nhịp bước của thời gian.
Có một tiếng gọi khác trong đêm giao thừa, tiếng gọi cho những trái tim yêu. Yêu nhau bốn mùa, đâu chỉ mùa xuân, nhưng sao, chỉ khi én liệng chân trời, khi hoa xuân khoe sắc, những đắm say như mới nhú mầm vươn dậy mạnh mẽ, từ khắp chân trời xanh niềm mơ ước.
Cũng có tiếng gọi của đất trời với chính tâm hồn mình, để một năm, nhìn lại những được mất, tự ngắm mình qua tấm gương thời gian. Rồi năm sau, tự dặn lòng luôn gắng sống tốt hơn, đẹp hơn với người, với cuộc đời.
Bao nhiêu tâm hồn, bấy nhiêu tiếng gọi. Đêm giao thừa, xin hãy dừng lại một chút giữa dòng đời chảy trôi, để nghe trong khoảnh khắc tiếng gọi của mùa xuân, lời thì thầm của thiên nhiên diệu huyền...
Bạn có nghe ra điều mùa xuân muốn nói !
(VFEJ, 5/2/2011)