Ảnh minh họa
|
Xa quê gọi cỏ nghe gần lắm
Ta bỏ quê đi cỏ đợi về
Này hương không chắt từ bùn đất
Nào có thơm đầy kiếp nón mê
Có khi màu cỏ như ai vẽ
Rắc xuống đêm đen những giọt trào
Những giọt đau buồn trong sương gió
Đã thành nước mắt hóa trăng sao
Có khi màu cỏ như nước chảy
Vật vã theo sông lúc trở trời
Có khi màu cỏ như mây trắng
Rũ bùn mưa tạnh lại rong chơi
Bao nhiêu giày dép chồng lên cỏ
Cỏ có bao giờ nói chi đâu
Cỏ những bờ quê hiền như gió
Mà gió bao phen đã chuyển màu
Ta xa mùa cỏ ngày giông bão
Cỏ gục xuống chiều níu chân đi
Này ai có tuổi cao hơn cỏ
Thấp xuống mà nghe cỏ nói gì.