Buổi tàn xuân đứng bên dòng sông cũ/Thương sông xưa nay đã chết không ngờ!/Sông ngày nào chỉ còn lại trong mơ/Khúc chưa chết cũng đã thành nham nhở…
Buổi tàn xuân đứng bên dòng sông cũ
Thương sông xưa nay đã chết không ngờ!
Sông ngày nào chỉ còn lại trong mơ
Khúc chưa chết cũng đã thành nham nhở…
Dòng sông xưa chỉ còn trong nỗi nhớ
Ngày về quê, chợt nghe thoáng ngậm ngùi
Dòng sông này còn đâu những niềm vui
Những trưa hè ngụp lặn dòng sông mát.
Dòng sông nay, ngăn hai - ba cồn cát
Vài vũng buồn đâu còn nước xanh lơ
Dòng sông nay đâu còn biết bến bờ!
Còn đâu nữa chiếc thuyền câu giăng lưới
Băng qua sông có biết bao cầu mới
Sông ngày nào đã vắng bóng đò ngang
Đưa người sang sông rồi thoáng ngỡ ngàng
Để rưng rức trong những chiều đông lạnh.
Bốn mươi năm cuộc đời sao chóng vánh!
Về thăm quê, hồn tôi chợt thẫn thờ…
Hoài niệm xưa, bàng bạc gửi trong thơ
Dòng sông cũ ru hoài theo niềm nhớ…