Ảnh minh họa
|
Đêm vít ngọn trăng cong ngày cũ
Đọng giọt chày khuya nhức cơn mơ
Nghiêng mùa mẹ đổ vơi lưng cối
Giã từng đêm qua bữa đói no
Tiếng gà còn treo lưng lửng sáng
Mẹ đã cheo leo lưng chừng nương
Cả đời gùi đêm gieo vào nắng
Ngày tám chẳng đủ một mùa thương
Mái núi vương vương màu áo mẹ
Hai thân lành rách vá chung đời
Chân trần nứt nẻ quen mùi đất
Tóc hẹn màu lau bạc sương trời
Nương ngô chiều bão oằn lưng núi
Mẹ gục bước chùng tả tơi mưa
Hau háu bữa mai bầy nheo nhóc
Hôngngô lưng lửng khói đắng mùa
Sáng nay trăng vừa chạm chân nắng
Mẹ đã gieo đầy hạt nương non
Ru cho mầm đá đơm lá nõn
Đêm mai chày muộn giã trăng tràn.