Anh nghe không mùa Hạ về gõ cửa?
Phượng nghiêng rơi, bằng lăng tím nao lòng
Ve khắc khoải điệu buồn ru nỗi nhớ
Cuốn vào đời kỷ niệm hóa xa xôi
Anh thấy không mùa Hạ đã nghiêng rơi?
Thổn thức cả những khoảng trời rực nắng
Khát khao ủ giữa muôn tà áo trắng
Bước chông chênh những lối nhỏ vào đời
Anh có nghe bao khúc nhạc không lời?
Tha thiết gửi vào những đêm mùa Hạ
Tiếng dế ngân giữa đô thành xa lạ
Bỗng bồi hồi, thổn thức nhớ quê xa
Anh có nghe tình yêu của hai ta?
Vẫn rực cháy giữa khung trời mùa Hạ
Đã đi qua giông bão đời nghiêng ngả
Vẫn đắm say chẳng vương chút nhạt nhòa!