Vietnamese English
Nhớ những ngày làm báo “ ĐẶC SAN VIỆT NAM XANH”

8/16/2014 8:24:00 PM

NHỚ NHỮNG NGÀY LÀM BÁO “ ĐẶC SAN VIỆT NAM XANH”



TRẦN NGỌC HẢI

Họa sỹ- Thư ký tòa soạn VIỆT NAM XANH

 

                                              
Tặng anh Nguyên Ngọc Sinh và các nhà  Khoa học trong chuyến đi khảo sát
  xây dựng nhà máy thủy điện Sơn La 1999…
            

 

Huyện ủy Mường Lay, ngày đầu gặp gỡ

 

… Em,

        Cô  gái Mường La

                 Má hồng tóc vấn;

                    Bông hoa rừng,

                             Giữa chốn cao xanh!

Chén rượu nồng,

        Tay mềm

               Em nâng,

                    Môi mềm

                         Tỏa sáng!

Ngả nghiêng khách và chủ,

        Rượu nồng

                Không say!

Lonh lanh đôi vòng tai

        Rạng rỡ ,

               Ngả nghiêng

                      Em!

       

       Tiệc rượu đang thì vui vẻ, không còn phân biệt chủ đấy, khách đây! Tất cả thành tâm chúc nhau mai sau điện sáng Sông Đà .

Bất giác, tôi bỗng nhìn em trừu mến, thầm nghĩ… giá mà,… dường như em hiểu ý tôi!           

 Một lát sau không ai nhìn thấy em đâu cả!

 

Và…

Tiệc đã tàn, men chờ đã ngấm

Người đợi, người chờ,

 người ngóng, trông!

Cả doàn chờ em,

cả doàn đợi em!...

Sao em chưa vội?

Ở đâu em? Biết tìm em nơi nào?

        

      Đoán ra chuyện, chủ bút thủng thẳng động viên mọi người, còn tôi thì tin ở điều tốt đẹp bất ngờ sẽ đến. (trong khi đó hai xe đã lên đường.)

            

Rồi!

Giữa rừng hoa ban trắng,

Trong hương sắc xuân xanh,

Em sắc màu rực  rỡ,

Xiêm y lúng lính vàng!

 

Rừng xanh hoa chuối đỏ,

Tiếng róc rách suối ngân,

Em đem về dịu mát,

Hương thơm cả núi ngàn.

 

Mọi người đang dầu dã!

Em sắc thắm hương rừng?

Sông Đà đang vẫy gọi…

Non nươc Việt Nam xanh!

 

Em về, nhộn nhịp cả khu rừng đang im ắng. Nồng nàn, yêu thương, đằm thắm, … tất cả ở lại trong khoảnh khắc  VIỆT NAM XANH…                                                                                                                                                                                                                                 

 

Khi vui, như hoa nở,

Lúc buồn, suối dừng trôi!

Trở mình, bên hoa cỏ,

Em thơ thẩn chờ mong…

 

Tiếng lòng em thổn thức!

Rung nhẹ đôi làn môi,

Nắng vàng vương trên ngực,

Gió động, tà áo lay …

 

 Hình ảnh bao xinh tươi,

Trong lòng ai ấp ủ?

Ngày mai chốn xa vời

Tìm ai, ai thương nhớ?

Phút  giây tiên cảnh sao mà ngắn

Các nhà khoa học lại lên đường

Bao giờ gặp lại bên bờ suối…

Em gái Mường Lay đỏ má hồng?

 

Cám ơn em gái Mường Lay

Cho anh thấy cả cỏ cây mây trời!

Việt Nam xanh ! Việt Nam xanh!

Em e ấp đợi, chờ ai một minh!

      

            7 năm sau, người họa sỹ lên vẽ thủy điện Sơn La, Gặp lại em, kỷ niệm cũ thổn thức trở về! Nhìn lại hình ảnh xưa, em ghé nói bên tôi:“Em là em, mà anh vẫn là anh !”…

             Thiên ký sự về thiên nhiên môi trường Khoảnh khắc VIỆT NAM XANH  chắc là còn dài lắm, chuyện hội ngộ kỳ duyên ấy cứ xanh và xanh mãi mãi.     

                           


Đợi chờ


 

Lượt xem : 2704