9/12/2012 5:17:00 AM
Tự nhiên lại gọi tên làng/ Như là đứa trẻ, lạc đường gọi cha/ Giật mình như vạc ăn xa/ Qua đêm mới kịp nhận ra chân trời!
Nguyễn Minh Khiêm Tự nhiên lại gọi tên làng Như là đứa trẻ, lạc đường gọi cha Giật mình như vạc ăn xa Qua đêm mới kịp nhận ra chân trời! Bàn chân nhẵn Bắc, Nam rồi Thương về cái cổng cóc ngồi dầm mưa! Miếng cà nhai tự ngày xưa Bây giờ nghe lại vẫn chưa hết giòn! Nghe bao lời phấn lời son Rưng rưng lại ước mẹ còn… võng đưa… Lời quê lắm nắng, nhiều mưa Nắng mưa sao ngọt, cày bừa sao thơm! Nhiều khi đói chả thèm cơm Thèm lời chân thật được đơm cho đầy. Đem mình làm cuộc trưng bày Nhìn mình chỉ thấy mình đầy dấu quê. Hồn như hạt cải, hạt kê Gieo đi trăm ngả lại về làng xanh. Câu thơ lạc chốn đô thành Xin về ngọt với đất lành làng ơi!
Nguyễn Minh Khiêm
Tự nhiên lại gọi tên làng Như là đứa trẻ, lạc đường gọi cha Giật mình như vạc ăn xa Qua đêm mới kịp nhận ra chân trời! Bàn chân nhẵn Bắc, Nam rồi Thương về cái cổng cóc ngồi dầm mưa! Miếng cà nhai tự ngày xưa Bây giờ nghe lại vẫn chưa hết giòn! Nghe bao lời phấn lời son Rưng rưng lại ước mẹ còn… võng đưa… Lời quê lắm nắng, nhiều mưa Nắng mưa sao ngọt, cày bừa sao thơm! Nhiều khi đói chả thèm cơm Thèm lời chân thật được đơm cho đầy. Đem mình làm cuộc trưng bày Nhìn mình chỉ thấy mình đầy dấu quê. Hồn như hạt cải, hạt kê Gieo đi trăm ngả lại về làng xanh. Câu thơ lạc chốn đô thành Xin về ngọt với đất lành làng ơi!
(Quê Hương)
Lượt xem : 2722